Oh, đúng là nó rồi! Spindle, đèn.

 

Hey. Hey!

 

- Cái gì?
- Nghĩa là sao hả, cái gì là sao?

 

Hey! Hey, làm cái gì vậy?

 

Đúng rồi, bây giờ là giờ ngủ.
Đi ngủ đi.

 

Đừng có để tôi lên trên đó nha!

 

Xin lỗi, nhưng mà tôi phải tìm thành phần cuối
cùng cho liều thuốc của tôi.

 

Bây giờ thứ càng quan trọng hơn:

 

Tôi đã hoàn thành sự nghiệp cả đời
mình bảo vệ cho bầy đàn- - .

 

Bao gồm cả các anh.

 

- - Và giấc ngủ của các anh nữa?

 

- Ngủ, tôi ngủ đây.
- Điều thứ 2 đó.

 

Được rồi, vậy để tôi làm nhẹ nhàng thôi.

 

Clacktiel.

 

Để tôi lên đó!

 

Thuỷ tinh lửa.

 

Cuối cùng đã tìm thấy thành phần cuối.

 

Tôi đang nghỉ phép.

 

- Không, không, đừng mà.
- Dogpile.

 

Dogpile.

 

Đó là Kẻ huỷ diệt!

 

Mặc tã nè.

 

Và một mảnh đã mất.

 

- Giỏi lắm.
- Yeah. Đúng rồi.

 

Cậu đừng làm vậy nữa, mình hết quần lót rồi.

 

Vậy cậu định làm gì hả?
Không có gì.

 

Vì mình bự con còn cậu thì nhỏ.
- Đúng vậy.

 

- Vì cậu ta bự còn cậu thì nhỏ.
- Hey.

 

Đừng có nói theo mình nữa.

 

Mình chỉ muốn nhấn mạnh giùm cậu
thôi mà.

 

Sao lại ghét như vậy chứ?

 

Kẻ huỷ diệt.

 

Zoc?

 

Nước!

 

- Zoc.
- Hova, đi vào chỗ đám cỏ mau lên.

 

Trên đây nguy hiểm lắm.

 

Nhưng em muốn nhìn rõ con người.

 

Em nghe nói họ cũng có khả năng giao
tiếp như chúng ta vậy.

 

Họ không có gì giống chúng ta cả.

 

Bọn mày sẽ làm gì hả kiến?
Không thể làm gì cả.

 

Vì tao lớn còn bọn mày thì nhỏ.

 

Đi đi đồ quái vậy, ta sẽ dùng sức mạnh của
ta tiêu diệt ngươi.

 

Sức mạnh hoàn hảo mà ta có.
Chạy thôi!

 

Hello.

 

Chúng tôi biết là cậu vô hại.

 

- Oh, hay lắm.
- Giày!

 

Giày kìa!

 

- Xin hãy giữ hoà bình.
Chạy thôi!

 

- Em không sao chứ?
Em nghĩ cậu ấy không nghe em nói.

 

Lucas.

 

Đậu phộng, vào nhà thôi con ơi.

 

Đậu phộng à.

 

Em nghĩ em có hứng thú với cậu ấy đó.

 

Em nghĩ gì vậy?
Kẻ huỷ diệt.

 

Tiffany, Lucas, bây giờ bố mẹ đi.

 

Lucas? Mọi số điện thoại đều có trên
tủ lạnh hết rồi.

 

- Giỏi lắm, thưởng điểm.
- Lucas.

 

Con làm gì ở đó vậy?Sao không
trả lời mẹ?

 

- Con không sao chứ con yêu?
Con không sao.

 

- Con mới chơi với bạn thôi.
Mẹ không biết nữa.

 

- Có lẽ bố mẹ không nên đi.
- Nhanh nào em, hôm nay là lễ kỉ niệm đám
cưới của chúng ta đó.

 

Chúng ta sẽ đi Puerco Vallarta.

 

Và anh sẽ có thể tận hưởng một ít mamacita.

 

Đừng huỷ kỳ nghỉ của mẹ chỉ vì con.

 

- Con có thể tự giải quyết vấn đề của mình.
Vấn đề gì hả con?

 

Có liên quan đến việc mẹ không thể tìm
được quần lót của con không?

 

Không!

 

Đái dầm không có gì phải xấu hổ
cả Đậu phộng à.

 

Sao cơ?Thôi đi mà mẹ!

 

Con không có vấn đề gì cả ngoại trừ việc mẹ
luôn coi con là một đứa con nít.

 

- Đậu phộng à.
Mẹ đừng gọi con như vậy nữa.

 

Mẹ đi đi và để cho con yên.

 

Ta, Zoc, triệu tập các yếu tố:

 

Gió thổi, mưa rơi, lửa cháy.

 

Hãy chuyển năng lượng của ngươi vào
liều thuốc của ta.

 

Clacktiel.

 

Hay lắm, anh yêu.

 

Em rất thích hiệu ứng khói đó.
Đúng không, Spindle?

 

Đồ...

 

Đá vô dụng, ta nguyền rủa con cái của
các ngươi.

 

Anh à, em nghĩ đá thì đâu có con cháu gì.

 

Bây giờ thì chưa.
Có chuyện gì vậy?

 

Hova, đáng lẽ là thuốc phải đổi màu.

 

Nhưng nó lại không hề đổi màu.

 

Ta triệu tập các yếu tố:
Gió, mưa, v. V. V.

 

Hãy chuyển vào thuốc của ta và clacktiel.

 

Clacktiel, clacktiel...

 

- Có lẽ là anh đọc sai rồi,
Sao mà anh đọc sai được?

 

- Đó anh nghĩ ra mà.
Nghỉ một lát đi anh.

 

Hova, có lẽ em đã không để ý...

 

Nhưng hôm nay xém chút chúng ta bị đạp
nát rồi, tổ kiến của chúng ta thì xém bị
phá huỷ.

 

Anh đang sắp tìm được cách giải quyết
con người...

 

Và em nói anh cần phải- -
Hova, em làm cái gì vậy?

 

- Không, em không làm gì cả.
Khoan, chờ anh với.

 

- Không.
- Chỉ là để cho anh yên thôi.

 

- Không có gì phải sợ cả.
- Khoan đã, Hova- - .

 

- Em chỉ muốn lại gần anh thôi.
- Khoan, đừng mà Hova.

 

Nhột không hả, em làm vậy thì sao?

 

Sao lại cười hả?
Thấy anh cười rồi nhé.

 

Đừng có ép anh nhé.

 

Tôi rất vui khi thấy 2 người có gì đó
để cười.

 

- Ngài chủ hội đồng.
- Hi.

 

Rất vui được...
Thật bất ngờ.

 

Xin tha lỗi cho tôi, tôi đang làm thí nghiệm.

 

Oh, tôi có thể thấy.

 

Tôi có thể phục vụ thế nào?

 

Zoc, Kẻ huỷ diệt ngày càng tấn công
chúng ta thường xuyên hơn.

 

Bây giờ nguồn thức ăn của chúng ta
rất ít.

 

Hội đồng mong là anh sẽ có giải pháp.

 

Chiến đấu, chúng ta sẽ ngăn chặn
Kẻ huỷ diệt.

 

Nhưng hàng ngàn kiến sẽ chết.

 

Có lẽ chúng ta nên giao tiếp với con người
nói chuyện với họ.

 

Oh, ý kiến hay quá, chúng ta phải
nói chuyện với họ.

 

Ờ, xin chào Kẻ huỷ diệt, nhìn cậu có
vẻ mệt mỏi quá.

 

Sao cậu không đạp lên bạn gái tôi cho
thoải mái.

 

Okay, oka- - .

 

Anh có biết là đôi khi anh giống bọ xít
lắm không?

 

Zoc, cuộc chiến với con người- -
Là điều bất khả thi.

 

Phù thuỷ không bao giờ biết đến từ đó.

 

- Sao cũng được.
- Bye, Tiff. Bye, Lucas.

 

Mẹ yêu các con lắm.

 

Các con nhớ chăm sóc bà nhé.

 

Okay, goodbye. Đi vui nhé mẹ.

 

Đừng lo, mọi thứ đều ổn mà.

 

Giúp bà một chút nào.

 

Tới em làm rồi đó.

 

Hàm răng ở dưới cỏ đó.

 

Của bà đây...
Bà đang làm gì đó?

 

Bà đang ngăn chặn việc tấn công của
người ngoài hành tinh.

 

Cám ơn con.

 

Toàn là lá cỏ.

 

Con thấy cái này chứ, luồng gió
Người ngoài hành tinh ghét cái này lắm.

 

Cái này sẽ làm cho chúng sợ, còn nếu chúng
định cắt nguồn điện...

 

Cái này sẽ đánh thức bà dậy.

 

- Chúng ta cần phải chuẩn bị, con báo cho
bạn bè đi.
Con không có bạn.

 

Vậy thì ai sẽ chăm sóc con khi con
già yếu chứ...

 

Và khi răng con rụng thì bọn người
ngoài hành tinh đó sẽ bắt con?

 

- Lucas.
- Con sẽ tự lo cho mình.

 

- Bà ngủ ngon.
Con cũng ngủ ngon nhé.

 

Đừng để cho rệp cắn con nhé...

 

Bò vào tai và đẻ trứng trong não của con.

 

- Nhảy đi, Pukas.
- Nhảy đi nào vượn người!

 

Nhanh nhẹn chút đi.

 

Clacktiel.

 

Mày...

 

Zoc, đừng nói vậy trước mặt Spindle.

 

Xin lỗi nhé.

 

Chắc hẳn là mình thiếu cái gì đó.

 

Khoan đã, nó bị nứt.

 

Đúng rồi, những viên pha lê có
khiếm khuyết.

 

Có lẽ cần phải cho thêm chất phụ gia.

 

Spindle. Nhựa cây.

 

Clacktiel.

 

Oh, đúng rồi, thành công rồi!

 

Tạ ơn Mẹ!

 

Không!

 

- Zoc.
- Hova, cố lên.

 

Spindle, lấy chai thuốc nhanh lên.

 

Xin chào.

 

Khi ở tuổi cháu chú cũng đã làm ngập
cái tổ kiến đầu tiên.

 

Đúng là một khoảng thời gian vui vẻ!

 

- Chú là ai?
- Stan Beals chính là ta.

 

Công ty diệt côn trùng Best- A- Bug.

 

Tiêu diệt tận gốc mọi vấn đề.

 

Cháu chắc hẳn là nhóc Nickle?

 

Bố cháu đã gọi dịch vụ của cháu...

 

Nhưng trước khi đi ông ấy quên ký
hợp đồng.

 

Người bận rộn lúc nào cũng hay quên.

 

Nên ông ấy nói chú nói với cháu...

 

- Lucas.
- Ừ, Lucas.

 

Ông ấy nói, Anh cứ để con trai tôi
Lucas nó ký hợp đồng...

 

Nếu khi đi tôi có quên, con tôi nó
đủ lớn để có thể làm.

 

Chính xác từng lời là vậy.

 

Cháu không biết, chú có gì
để xem xét không?

 

Xem xét à?

 

Đây là 1.

 

Cháu không nghĩ là mình nên làm.

 

Cháu nghĩ là mình không nên sao?

 

Vậy thì ai nghĩ cho cháu, mẹ cháu à?

 

Mẹ ơi, mẹ ơi, con làm gì đây?

 

Con chỉ là một đứa bé không thể tự quyết
định.

 

Mẹ ơi, lau mông cho con đi.

 

Lau cho con đi mà.

 

Đưa cái hợp đồng ngu ngốc đó cho cháu,
Quyết định rất chững chạc.

 

Hãy tận hưởng một thế giới không có côn trùng.

 

Hãy điền vào đây và để mọi chuyện cho
tôi lo liệu.

 

Chú tự viết đó.

 

- Em không sao chứ?
Không sao.

 

Spindle? Spindle?

 

Spindle. Mày giữ được nó rồi.

 

Oh, giỏi lắm, lại đây nào.

 

Tối nay đã có người làm giọt nước
tràn ly rồi.

 

- Okay, okay.
- Zoc.

 

Spindle, đèn.

 

- Mẹ ơi hãy cứu chúng con.
Không.

 

Vô cớ tấn công không có lý do...

 

Chỉ vì họ có thể.
Thật là dã man.

 

Nhưng chúng ta có thể làm gì chứ?

 

Chúng ta đã thua.

 

Không, chúng ta đã được cứu.

 

Đây chính là thứ bảo vệ chúng ta.

 

Liều thuốc này ư?

 

Nó làm được gì chứ?

 

Hey. Hey, hey.

 

Con người kia, hãy đi với bọn ta.

 

Shoo. Shoo. Tránh ra nào.

 

Ta có quạt, ta chính là gió.

 

Ta là gió.

 

Ai đó?

 

Ai đó?

 

Ai đó?

 

Phóng lớn.

 

Dừng lại, bỏ ta xuống!

 

Sao giờ này con còn không ngủ nữa hả
Lucas tí hon?

 

Các người là ai?Các người làm gì tôi vậy?
Bỏ tôi xuống mau!

 

Thôi đi.

 

Thả tôi xuống đi.

 

Bỏ tôi xuống đi!

 

Là gì vậy?
Nó có mùi gì đó.

 

- Đó là con người.
- Là Đậu Phộng, Kẻ huỷ diệt.

 

Oh, trời ơi.

 

- Lối này nè Đậu Phộng.

 

- Là gì vậy? .

 

- Đừng có đụng vào nó.
- Hey.

 

Nó mềm quá.

 

- Xương của nó ở bên trong.
Nó bị lòi thịt sao?

 

Các người đưa tôi đi đâu?
Cứu tôi với!

 

Các người là ai, làm gì tôi vậy?
Thả tôi ra!

 

Con người...

 

Ngươi đã được đưa đến trước hội đồng...

 

Để đối diện với bản án về tội ác
ngươi đã làm với tổ kiến.

 

Mau đọc cáo trạng đi.

 

Con người hung hãn này...

 

Được biết đến với cái tên Đậu
Phộng, Kẻ huỷ diệt...

 

Đã có những suy tính độc ác...

 

Nhấn chìm tổ kiến...

 

làm ngập lụt toàn bộ tổ kiến...

 

Và khiến tổ kiến chìm trong biển nước.

 

Thôi đi, tôi phải về.

 

Việc kết án con người sẽ do đích thân...

 

Nữ hoàng phán xét.

 

Xin chào các con của ta...

 

Và cả người khách lạ...

 

Người đe doạ sự tồn tại của tổ kiến.

 

Khoan, khoan đã nào.

 

Làm sao mà tôi biết được kiến cũng có
cảm giác, gia đình và toà án chứ?

 

- Các người chỉ là lũ kiến ngu ngốc.
Giết Kẻ huỷ diệt đi!

 

- Ném hắn xuống hang.
Ăn thịt nó đi!

 

Khoan đã, chúng ta không phải lũ hoang rợ.

 

Con người này cần phải được cho
một bài học.

 

- Sau đó chúng ta sẽ ăn hắn.
Đúng rồi.

 

Ăn nó đi!

 

Trật tự.

 

Bình tĩnh nào.

 

Tối nay chúng ta có một lựa chọn.

 

Ngày hôm nay chúng ta có thể giết người này
và chỉ có thể an toàn hôm nay.

 

Hay chúng ta có thể thay đổi bản tính
của con người này...

 

Và có lẽ có thể tạo nên một tương lai
tốt hơn cho loài kiến.

 

Do đó ta xử phạt người này sẽ sống
và làm việc trong tổ kiến...

 

Để học cách sống của chúng ta
trở thành một con kiến.

 

Sao cơ?
- Không thưa nữ hoàng.

 

Nếu như hắn không trở thành một con
kiến thì sao?

 

Đừng như vậy chứ.

 

Như vậy thì thật đáng hối hận.

 

Nhưng ai sẽ dạy cậu ta cách sống của
chúng ta chứ?

 

- Để cho tôi.
- Hova?

 

Như vậy là xong.

 

Chúng ta hãy tiếp tục việc của mình đi.

 

Vậy tôi sẽ phải chịu bao lâu chứ?

 

Tôi muốn về nhà.

 

Khoan đã, như vậy thật là mất nhân tính.

 

Đúng vậy.

 

Xin chào Đậu Phộng?

 

Kẻ huỷ diệt?

 

Hello?Chúng ta phải đi thôi.

 

Đến lúc cậu bắt đầu huấn luyện rồi.

 

Cậu đâu rồi?

 

Okay, okay. Đơn giản thôi.

 

Chỉ cần mình thoát khỏi bọn lính
canh và chạy khỏi tổ kiến...

 

-... Và không bị cái gì ăn thịt.
- Xin chào.

 

Tôi có rất nhiều thứ muốn hỏi cậu.

 

Cậu được ấp nở khi nào?Cậu là nam hay nữ?

 

Làm sao cậu biết sự khác biệt?

 

Làm bằng cách đó à?

 

Đừng lại gần không đừng trách tôi.

 

Nếu tôi là cậu tôi không làm vậy đâu
Tôi là người bạn duy nhất cậu có đó.

 

Cô sẽ ăn tôi.

 

Nhắc tới mới thấy cậu mềm và ngon lắm...

 

Nhưng tôi đã hứa với nữ hoàng là
không có làm vậy.

 

Làm dấu thề đi.

 

Sao?Ừ được rồi.

 

Thề là tôi không có ăn cậu.

 

Tôi nói là làm dấu thề ở tim chứ
không phải ở mông.

 

Tôi làm rồi mà.

 

Đó, thấy chưa, làm lại nhé.

 

Tục lệ gì mà lạ.

 

Tôi không đi đâu.

 

Đậu phộng, cậu phải- -
Tên tôi là Lucas chứ không phải
Đậu phộng.

 

Lucas.

 

Cậu đã nghe nữ hoàng nói rồi đó.

 

Cậu phải trở thành kiến nếu cậu
muốn về nhà.

 

Nhưng sao tôi làm được chứ?

 

Cậu phải có vị trí trong tổ kiến.

 

Lucas, cậu có kỹ năng gì đặc biệt không?

 

Tôi có thể làm sữa chảy ra từ mũi
của chị tôi.

 

Okay, chúng ta thử trinh sát nhé.

 

Người hướng dẫn là bạn thân của tôi.

 

Chắc chắn cô ấy sẽ giúp.

 

Đậu phộng?Kẻ huỷ diệt?

 

Vì cậu mà tôi phải dời nhà.

 

Mất hết tất cả.

 

Mất cả buổi sáng để làm lại tất cả.

 

Hova, đừng nói với tôi là cô nhận
dạy cho thứ...

 

Đây là Lucas.

 

Sao cậu ta lại lấy rác che lên người,
bị điên à?
Tôi không có dạy kiến bị điên đâu.

 

Không, cậu ấy gọi đó là quần áo.

 

Họ làm vậy để không ai biết giới
tính của mình.

 

Cậu ấy là nam.

 

Okay, Lucas, cậu ở đội xanh.

 

- Oh, như vậy không công bằng.
- Thôi nào.

 

lm lặng nào.

 

Áo giáp dở ẹc.

 

Giống như mọi thứ trong tổ kiến, đội
trinh sát là đội nỗ lực.

 

Trong bài kiểm tra này, mỗi đội sẽ hành
động như một đơn vị tránh các chướng
ngại vậy...

 

lấy đá ngọt và mang về tổ.

 

Không kiến nào bị bỏ lại.

 

Đội về trước sẽ thắng.

 

Có ai muốn hỏi gì không?

 

Chào cưng.
- Fugax.

 

Có thật là kiến trinh sát giống như tôi...

 

Sẽ có một cuộc sống đầy mạo hiểm.

 

- Fugax!
- Khi trinh sát...

 

Các cậu phải đi xung quanh và cẩn thận.

 

Có ai muốn hỏi không?

 

Anh ơi? .

 

Phiêu lưu thế nào ạ?

 

Rất vui khi nghe cậu hỏi.

 

- Fugax.
- Lại đây nào các lính trinh sát trẻ.

 

Trong chuyến phiêu lưu của mình, tôi
đã đi qua tảng đá phẳng khổng lồ kia.

 

Là con đường đó hả?

 

Không, tảng đá phẳng...

 

Nơi con người lái những cái kén bằng
kim loại khổng lồ.

 

Xe hơi.

 

Tôi có nói gì cậu à?

 

Ai mời đội trưởng Party Pooper
này vậy?

 

Fugax, đây là Kẻ huỷ diệt.

 

Kẻ huỷ diệt?

 

Có ai- - ?

 

Có ai muốn hỏi về bài tập nữa không?

 

Có ạ, đá ngọt là gì?

 

Bắt đầu.

 

- Bắt đầu.

 

Bắt cầu, hooyah.

 

Nhanh nào, Đậu phộng.

 

Tôi có thể tự làm.

 

Mình nghĩ cậu ta chết rồi.

 

Tôi không có chết.

 

Thang.
Thang, hooyah.

 

- Cố lên nào
Bám chặt nhé.

 

Tôi không cần mấy người giúp.

 

Tôi cần các cậu giúp mà!

 

Bye nhé bại trận.

 

Cố lên.

 

- Được rồi
Nhanh lên nào.

 

Cậu làm chúng tôi thua mất.

 

Tôi chỉ có 2 chân thôi mà.

 

Đi đi nào 2 chân.

 

Đi đi, Lucas.

 

Bật lên nào
Bật lên, hooyah.

 

Hooyah.

 

Oh, hết giờ rồi.

 

Tôi không nghĩ mình làm được đâu- - .

 

Được rồi.

 

Bỏ tôi ra
Đừng thả ra!

 

Tôi ói mất.

 

Đừng bỏ ra.

 

Tôi bỏ ra đó
Đừng bỏ ra.

 

Cậu ta bỏ ra rồi.

 

- Kẹo dẻo à?
- Giỏi lắm, Lucas.

 

Thông minh quá.

 

Ném nào, hooyah.

 

Làm giỏi lắm Lucas
Cậu giỏi lắm.

 

Chúng ta thua mất, cố lên
Đi thôi, Lucas.

 

Chúng ta thắng chưa?
Gần rồi.

 

Chúng ta phải mang đá ngọt về vạch đích.

 

Đi nhanh lên nào.

 

Nhanh lên nào Đậu phộng.

 

Đúng rồi.

 

Leo lên tường đi Lucas.

 

Leo nhanh lên Đậu phộng.

 

Họ đến kìa.

 

Bye- Bye, bại trận.

 

Leo lên đi.

 

Leo nhanh lên.

 

Cố lên.

 

Thôi quên đi.

 

- Thang.
- Hooyah.

 

Cố lên, đi nào, đi nào.

 

Chúng ta làm được rồi. Yeah,
được rồi.

 

Luật đỏ.

 

Đội đỏ thắng.

 

Chúng ta thành công rồi.

 

Cám ơn cậu đã cố gắng.

 

Lucas, cậu làm tốt lắm.

 

Cậu chỉ cần khám phá thêm nữa.

 

Hãy coi như mình có 6 chân.

 

- Rồi nếu như- -
- Như vậy có thể cho tôi về nhà chứ?

 

Tôi đâu phải là kiến đâu.

 

Lucas, là kiến không có nghĩa là chỉ
cần có 6 chân- - .

 

Nâng được vật nặng hơn mình gấp
10 lần và leo tường thật dễ dàng...

 

Mà là một phần của tổ kiến.
Thì không nên nghĩ về mình trước.

 

- Oh, cẩn thận.
- Đừng có đụng vào tôi.

 

Tôi chỉ muốn giúp cậu thôi.

 

Cậu nghĩ dễ dàng cho tôi lắm sao?

 

Là người giúp đỡ cho Kẻ huỷ diệt?

 

Vậy thì cô tự lo cho cô, tôi tự lo
cho tôi.

 

Oh, Lucas.

 

Kiến không có làm như vậy.

 

Oh, Hova, tôi là như vậy rồi.

 

Nếu như tôi có thể- - .

 

Có thể sao?

 

Xin chào?
Xin chào cô kiến.

 

Cô ngày càng giống mẹ của tôi rồi.

 

Chúng đến đó, chạy đi!

 

Hey. Hey! Có chuyện gì vậy?

 

- Chúng muốn chiếm cỏ của chúng ta.
- Cỏ gì chứ?

 

Whoa, cẩn thận nào.

 

Từ từ.

 

Tìm chỗ trốn đi.

 

Nói với nữ hoàng là tôi rất yêu bà.

 

Oh, chúng ta bị chặn rồi.

 

Tiến lên anh em, vì nữ hoàng và tổ kiến.

 

Mau vào đám cỏ đi.

 

Tấn công.

 

Lên đạn.

 

- Bắn kẻ thù.
- Cẩn thận cánh.

 

- Chắc chắn là đau lắm
Bắn giỏi lắm.

 

Tới ta.

 

- Cám ơn.
Hova đâu rồi?

 

Tôi không biết.

 

Đi thôi.

 

Quay về vị trí, sẵn sàng.

 

Bắn.

 

Đừng mà, tôi chỉ nghe theo lệnh thôi.

 

Anh muốn thấy phép thuật nào?

 

Clacktiel.

 

Nhìn ngươi có vẻ ngon lắm.

 

Để cậu ta yên.

 

Hova? Oh, tránh ra nào.

 

Tránh ra.

 

- Hova.
- Nhanh lên.

 

Mọi người núp vào đám cỏ.

 

Đừng có đứng đó, cứu cô ấy đi.

 

Lucas, chạy đi.

 

Làm gì vậy?

 

Mọi người núp vào đám cỏ.

 

Ngươi đâu rồi...

 

Con bọ nhỏ?

 

Cháy đi nào, nhanh lên.

 

Cháy đi.

 

Hova, nằm xuống.

 

Zoc.

 

Không!

 

Không.

 

Nạp đạn!

 

Gì vậy?
Giờ tắm.

 

Rút lui.

 

Chúng đi rồi.

 

Chúng ta thắng rồi.

 

Tất cả cúi chào Kẻ huỷ diệt.

 

Đậu phộng!

 

Giỏi lắm.

 

Lucas làm:

 

Và rồi... Chúng bay mất hết.

 

Bây giờ tôi biết vì sao người ta gọi
cậu là Đậu phộng rồi.

 

Cậu ấy có bộ não kích thước một hạt đậu
phộng.

 

Lucas Kẻ huỷ diệt.

 

Tôi xin rút lại những gì tôi đã
nghĩ về cậu.

 

Cậu đã cứu chúng tôi.

 

Cám ơn, Lucas.

 

Đúng vậy.

 

Cậu ấy đã cứu chúng ta.

 

Oh, rõ ràng là tôi quá ngốc.

 

Tạ ơn Kẻ huỷ diệt.

 

Tỉnh lại đi, cậu ta chỉ tự cứu mình thôi.

 

Tất cả chúng ta- - .

 

Chỉ có bị gạt.

 

Zoc. Oh, anh không sao chứ?

 

- Không, anh- -
- Anh bị sao vậy?

 

Anh không sao.

 

Anh bị thương,
Không, anh chỉ- - .

 

Zoc, anh có yucca sap không?

 

Lucas bị phỏng rồi, tội quá.

 

Đây chính là kẻ thù của chúng ta.

 

Chúng không cứu kiến mà giết
kiến.

 

Xém chút hắn đã giết anh.

 

Chuyện đó không quan trọng với em sao?

 

Em có, anh có
Chúng ta đều thích dịch ngọt.

 

Bữa tối đây.

 

Và tôi chính là món tráng miệng.

 

Tôi đang ăn kiêng.

 

Nó hợp với cô lắm.

 

Lucas, cậu đang làm gì vậy?

 

Mắt kính.

 

Dịch ngọt này ngon quá.

 

Oh, Lucas, cậu thử đi, ngon lắm đó.

 

Thử đi nào.

 

Cái này ngon quá.

 

Mùi giống như sing gum táo xanh vậy.

 

Nhanh thật đấy,
Ăn nữa không?

 

Oh, yeah, tiếp tục đi nào.

 

Ăn nhanh đi khi còn nóng.

 

Whoa, tôi không biết là con người
có thể đổi màu đó.

 

- Trippy.
- Có lẽ là nhộng non của cô...

 

Ăn quá nhiều dịch ngọt rồi.

 

Ăn cái này đi.

 

Nó sẽ làm cậu thấy khoẻ hơn.

 

Cái này làm từ cái gì?

 

Cái này là thuốc alka.

 

Zoc khám phá sức mạnh trừ tà của nó
và khiến mình thấy khoẻ hơn.

 

Anh ấy là một phù thuỷ giỏi.

 

Yeah, anh ấy ghét tôi.

 

Whoa, thật vậy sao?

 

Anh ấy ghét sự can đảm của cậu.

 

Thật thú vị khi anh ấy ghét sự
can đảm của cậu.

 

Okay, tôi xin lỗi.

 

Zoc có lòng căm thù với con người...

 

Nhưng anh ấy là một con kiến thật sự.

 

Ngoài cứng, trong mềm.

 

Hãy cho anh ấy thời gian đi, Lucas.

 

Tạ ơn Mẹ.

 

Tạ ơn Mẹ.

 

Cám ơn.

 

Người mẹ mà mọi người thường nói
là ai vậy?

 

Là nữ hoàng à?

 

Không phải đâu Lucas, là Mẹ kiến.

 

Nữ hoàng của các nữ hoàng.

 

Bà là người sinh ra tổ kiến đầu tiên.

 

Cho tất cả các con kiến.

 

Đến lúc cho cậu thấy rồi.

 

Đây là Phòng thời đại, chính là nhà tổ.

 

Đây là gì vậy?

 

Chúng thuật lại câu chuyện của tổ kiến
lịch sử của chúng tôi.

 

Những cái này tuyệt quá.

 

Đây là hình của Mẹ kiến.

 

Nó nói rằng có một ngày bà sẽ quay về...

 

Và sẽ có mưa dịch ngọt.

 

Và chúng tôi sẽ không bao giờ bị
đói nữa.

 

Vậy anh thích chất thải rơi như mưa sao?

 

Đó đúng là một ngày may mắn.

 

Thật là đẹp.

 

Cái này là gì?

 

Đó chính là quỷ dữ.

 

Kẻ thở ra khói.

 

Đó là thời xưa, bình mình trước thời
của chúng tôi.

 

Không ai biết chắc chắn đó là gì ngoại
trừ cái chết được báo trước đi cùng với nó.

 

Tôi nghĩ đó chỉ là chuyện cổ tích để
doạ mấy con nhộng con mà thôi.

 

Không, đó là kẻ huỷ diệt.

 

Tôi phải hoãn ông ta lại.

 

Bây giờ tôi phải về nhà ngay.

 

Nhưng cậu chưa thành kiến mà.

 

Chỉ là tham quan lẹ thôi mà.
Không được đâu 2 chân.

 

Nơi ở của con người là hoàn toàn bị cấm.

 

Thì...

 

Tổ kiến cần thức ăn đúng không?

 

Thức ăn à?

 

Đúng vậy, đá ngọt.
Nhà của tôi có đầy.

 

Với đủ mùi và màu.
Đủ mùi à?

 

Cả màu xanh lá à?

 

Vậy thì cần phải đi trinh sát.

 

Không có cách nào để tôi- - .

 

Tôi tham gia
Thôi nào.

 

Tốt nhất là có màu đỏ.

 

Đúng là một cái tổ lớn.

 

Chắc hẳn là cần cả ngàn người để mà
xây nó.

 

- Đó là gì?
Chỉ là cánh cửa thôi.

 

Cửa à?
Thú vị thật.

 

Khách của cậu đều chui qua dưới cửa à?

 

Thật ra mọi người là những người bạn
đầu tiên tôi mời đến.

 

Chúng tôi là những người đầu tiên à?

 

Kreela, chúng ta là những người đầu tiên
đi qua dưới cửa.

 

- Tuyệt quá.
- Và cứ nghĩ xem...

 

Tất cả những thứ này đều làm từ cậu.

 

Tuyệt quá.

 

Oh, sao mẹ lại dùng loại thảm lông
này chứ?

 

Muốn đến nhà bếp phải mất cả ngày đó.

 

Oh, tệ thật.

 

Tôi nghĩ chúng ta phải về nhà trước
khi có chuyện.

 

Không.

 

Khoan đã.

 

Đi nào.

 

Cái này gọi là tàu lượn.

 

Cậu có bao giờ làm thử chưa?

 

Tôi đã từng chơi game.

 

Khi nào tôi nói thì mọi người nhảy
ngay nhé.

 

Nhảy nào.

 

Oh, đó là xuất phát hả?

 

Đi nào, cẩn thận.

 

Vì nữ hoàng và tổ kiến.

 

Oh, Chúa ơi.

 

- Đồ khoe khoang.
- Tuyệt quá.

 

Đó là Hawaii, hè rồi chúng tôi có đến đó.

 

Có núi lửa và điệu nhảy hula
Don họ và lướt ván.

 

Và tôi đã bắt được một con cá.

 

Kia là kim tự tháp, không phải là cái thật.

 

Cái thật còn lớn hơn nhiều, bà tôi nói
chúng do người ngoài hành tinh xây.

 

Đó là bà tôi.

 

Đó là những người cùng tổ với cậu à?

 

Đó là gia đình tôi.

 

Ai là nữ hoàng?

 

Chị tôi nghĩ mình là vậy.

 

Không có gì, chỉ là...

 

Tôi nên chào tạm biệt mẹ.

 

Nhiều khi tôi thấy mình đúng là
thằng ngốc.

 

- Lucas, mặt cậu bị chảy nước kìa.
Chảy nước à?

 

Oh, không sao.

 

Khi buồn con người thường vậy sao?

 

Mặt họ chảy nước?

 

Khi kiến buồn chúng tôi làm thế này:

 

Oh, Lucas, đó là- - .

 

Đẹp quá!

 

Đá ngọt, đến đây với ta nào!

 

Màu đỏ.

 

Anh làm gì vậy, sao không lấy màu đỏ?

 

Quá đơn giản cưng à.

 

Tôi ghét màu đỏ.

 

Tôi thích màu đỏ.

 

Ghét.
Thích!

 

Ghét.
Thích!

 

- Nhận đi, cô thấy tôi thu hút phải không.
- Gì cơ?

 

Cô chọc tôi giận bằng giọng rất
ngọt ngào.

 

Oh, muốn nói chuyện ngọt ngào à?

 

Vậy để tôi nói cho nghe.

 

Mau lấy viên màu đỏ đi trước khi tôi
bẻ gãy cái này.

 

Tôi cần mấy cái đó mà.

 

Chúng ta làm gì vậy?

 

Không có gì.

 

Con về rồi bà ơi,
Là gì vậy?

 

- Tiffany.
- Cái gì là Tiffany?

 

Nhanh lên.

 

Bỏ cái màu đỏ đi!

 

Fugax!

 

Ê nhóc có đó không?

 

Ê?

 

Đúng phóc!

 

Suốt ngày điện tử.

 

Nó làm gì vậy?

 

Nhảy múa thôi, hip hop đó mà
phải không?

 

Đó là việc trinh sát, cô không hiểu đâu.

 

Okay, nhanh lên nào, một cái nữa thôi.

 

Số 7 nào.

 

- Xin chào, khoẻ không?
- Hi.

 

Pizza Kingdom...

 

Quý khách có muốn dùng thử loại
Princess Pepperoni với sốt Jester
mới của chúng tôi không?

 

Xin chào, cháu là Lucas Nickle!

 

Cháu muốn huỷ hợp đồng!

 

Sao?

 

Quý khách không muốn gọi món?

 

Huỷ hợp đồng đi!

 

- Không huỷ diệt nứa
Không cà chua à, hiểu rồi.

 

Đúng rồi, không diệt côn trùng nữa.

 

Tôi huỷ hợp đồng.

 

Sao, không gọi món nữa à?

 

Ai vậy?

 

Oh, Bill, là cậu hả?

 

Cậu giỡn hay lắm đó, thôi nha.

 

Đúng là nhẹ người.

 

Okay, Lucas, tôi không hiểu gì cả.

 

Huỷ diệt gì chứ?

 

Đừng lo, bây giờ thì ổn hết rồi.

 

Trốn đi!

 

Con đây, Tiff. Chào mẹ.

 

Mọi chuyện không sao, Lucas ổn.

 

Nó đang ở trong phòng...

 

Chơi game thôi
Không!

 

Được rồi mà mẹ.

 

Vâng, con cũng cúp máy nhé. Bye.

 

Cô chắc hẳn là nữ hoàng Tiffany.

 

Cho phép tôi tự giới thiệu- - .

 

Hãy nhớ những gì đã được huấn
luyện.

 

Không, mẹ ơi!

 

Xin lỗi, cuộc gọi của quý khách đã
bị gián đoạn.

 

Xin chào?

 

Tiffany, không, con sẽ đập nát Lucas.

 

Đi thôi. Bye- Bye.

 

Bà nói gì vậy?

 

Lucas! Thả nó ra đi, các người cần ta mà.

 

Bắt ta thay cho nó này. Lucas!

 

Trả Lucas đây lũ ngoài hành tinh!

 

Oh, Lucas. Lucas.

 

- Okay, không sao mà bà.
- Lucas.

 

Đi tìm cái răng khác của bà vậy.

 

Hova, em đâu rồi?

 

Hova? Hova! Em không sao chứ?

 

Dĩ nhiên là không sao, có chuyện
gì chứ?

 

Mọi người đều không sao mà, khờ quá.

 

Khoan đã nào.

 

Zoc! Zoc, đoán xem chúng tôi đã làm gì?

 

Chúng tôi đã đến Hawaii và kim tự tháp.

 

Chúng tôi đã bay mà không cần cánh.

 

Đầu tiên như thế này:

 

Sau đó thì thế này:

 

Dĩ nhiên là mọi người rất sợ sau đó thì
có tôi ra tay...

 

Chúng tôi đã vào tổ của con người.

 

Tổ của con người à?Nơi đó bị cấm mà!

 

Đúng vậy.

 

Nhưng trong đó có đầy đá ngọt, okay.

 

Nhiều lắm.

 

Sau đó thì nữ hoàng Tiffany bắt đầu
giận dữ và có mấy cái răng bay tấn
công chúng tôi...

 

Và cuối cùng chúng tôi ở đây, đúng là
một ngày mệt mỏi.

 

Ai nói cho mọi người biết về đá ngọt?

 

- Lucas, dĩ nhiên rồi.
- Thật sao?

 

Xin chào, có khoẻ không?

 

- Okay.
- Okay. Vậy thì tốt.

 

Tốt là ok.

 

Nếu ok thì tôi muốn cho cậu xem
thứ này.

 

Cậu biết đây là gì không?

 

Đây là thuốc sẽ khiến cho cậu to
lớn trở lại.

 

Tôi chỉ muốn cậu nhìn kỹ nó thêm
một chút nữa.

 

Vì đây là lần cuối cậu được nhìn
thấy nó.

 

Như vậy nghĩa là sao?

 

Nghĩa là tôi sẽ không bao giờ cho cậu
lớn trở lại nữa.

 

Cậu chính là mối đe doạ cho tất cả các
con kiến trong tổ kiến này.

 

Đặc biệt là Hova.

 

Nhưng tôi đâu có làm gì hại Hova.

 

Tôi chỉ- - .

 

Tôi chỉ muốn về nhà thôi.

 

Nếu tôi là cậu...

 

Tôi sẽ tìm giúp đỡ ở nơi khác vì ở đây
chẳng có gì cho cậu cả.

 

Chẳng có gì cả.

 

Đau quá, không thể chịu nổi.

 

Đừng để tôi đau khổ!

 

Oh, bình tĩnh nào, nhộng lớn.

 

Tôi còn chưa có đụng vào người anh mà.

 

Nhẹ nhàng với tôi thôi nào.

 

Lucas đâu?
Không phải đi với em sao?

 

- Không.
- Lucas? Lucas? Lạ thật.

 

Có lẽ là cậu ta lại đi phá cái tổ kiến
nào khác nữa rồi.

 

Em biết họ mà, cái bọn hay đi phá hoại ấy.

 

Zoc, anh đã làm gì vậy?

 

Anh làm gì chứ?
Cậu ta đâu?

 

Cậu ta đi rồi.

 

- Cậu ta lừa em đó, Hova.
- Chẳng có lừa ai cả.

 

Cậu ấy dẫn bọn em đến chỗ có thức
ăn và bảo vệ bọn em...

 

- Khỏi cái gì chứ, Hova?
- Khỏi vài thứ.

 

Oh, vài thứ!

 

Anh thì lo lắng là chẳng có cái gì cả.

 

Cậu ta chỉ che mắt em thôi, Hova.

 

Anh mới chính là người bị che mắt.

 

Anh đã bị ảnh hưởng bởi sự thù ghét
của anh với con người...

 

-... Anh chỉ thấy những gì anh muốn.
- Oh, thôi nào.

 

Zoc, em chỉ thấy một con nhộng non
một con người muốn sống theo cách của ta...

 

Trở thành một phần của tổ kiến này thành
một con kiến.

 

- Không thể nào.
Hãy lắng nghe bản thân đi, Zoc.

 

Phù thuỷ không bao giờ chấp nhận từ đó.
Vậy bây giờ anh thế nào?

 

Không còn là con kiến mà em yêu nữa.

 

Hova!

 

Anh làm tất cả vì em và vì tổ kiến mà.

 

Anh làm cho bản thân mình thôi.

 

Hova, anh...

 

Cậu ấy không thể xoay xở một mình đâu.

 

Fugax, chân của anh bị gãy rồi.

 

Nhưng tôi vẫn còn 5 chân mà.

 

Rất tốt là khác.

 

Chúng tôi nghĩ là anh ấy cố gắng
bảo vệ chúng ta khỏi cái gì đó.

 

Tạm biệt, Zoc.

 

Có lẽ là Zoc đúng.

 

Bây giờ mình sẽ không bao giờ được
về nhà.

 

Hi! Tối nay đẹp ha?

 

Oh, không phiền chứ?

 

Cứ tự nhiên.

 

Cám ơn, tôi thích nước lắm, tôi là 1
con bọ thích nước chứ không phải là 1
con bọ nước.

 

Vui lắm sao?Tôi là một con bọ- - .

 

Hey, Lucas.

 

Có ai biết như vậy nữa là sao không?

 

Tôi nghĩ là tôi biết rồi.

 

Điềm gở!

 

Lối này!

 

Đừng bao giờ bỏ tôi đi nữa.

 

- Nhưng Zoc nói tôi- -
- Cậu là nhộng của tôi chứ không phải
của Zoc.

 

Lucas, đi thôi.

 

Leo lên đi, cậu có thể làm mà, tập
trung đi nào.

 

Tôi là một con kiến.

 

Được rồi,
Tôi là một con kiến!

 

Cậu ấy làm không được.

 

Bám chặt!

 

Hova?

 

Lucas!

 

Chúng ta vừa xuống đến cổ họng của
nó đúng không?

 

Anh đang đè lên cánh của tôi đó.

 

Oh, oh, tôi xin lỗi.

 

Vậy mọi người làm gì?

 

Tôi là đom đóm.

 

Tuyệt lắm!

 

Anh làm cho tôi phát cáu đó
Anh có thể- - ?

 

Oh, trời.

 

Đừng ăn nữa có được không, béo phì?

 

Ở đây chật chội quá!

 

Đừng lo, chúng ta sẽ ổn mà.

 

Lúc nào cũng bi quan cả.

 

Sao anh không thể- - Hey, Lenny!

 

Đây là điều mà tôi nói đó.

 

Lenny lúc nào cũng tươi cười- - .

 

Thả tôi ra!

 

- Tôi không muốn làm nấm mũ độc!
- Nấm mũ độc. Tuyệt lắm.

 

- Anh thích chứ?
Vui thật.

 

Ở đó có một ít đó.

 

Anh tên là gì?

 

Lại như vậy nữa.

 

Dừng lại, quay lại đi!

 

- Hova!
- Không!

 

Hova, nó đi rồi.

 

Đằng kia, lối này!

 

- Zoc!
- Zoc!

 

Ta ngon lắm đây, ăn ta đi.

 

Zoc, anh điên hả?

 

Anh ta điên rồi,
Này ếch!

 

Không mối quan hệ nào có thể
đáng giá cái này.

 

Oh, dĩ nhiên, sao không chứ?
Vào đi.

 

- Chào mừng đến thiên đàng.
- Zoc! Sao anh lại ở đây?

 

Dĩ nhiên là không đến bằng lối
sau rồi.

 

Xin chào, cứ tự nhiên như ở nhà. Hi.

 

Ai vậy, kiến của anh à?

 

Zoc, anh điên rồi, anh đang ở bên
trong một con ếch.

 

Không thể nào như vậy!

 

Hãy tự suy nghĩ đi, Zoc.
Phù thuỷ không bao giờ biết thua.

 

Là gì nữa đây?

 

Lạ thật.

 

Cô ấy thấy gì ở cậu chứ?

 

- Cô ấy thấy thích gì chứ?
- Chính xác!

 

Không phải tôi.

 

- Hey, là gì vậy... ?
- Alka à?Đúng là vậy.

 

- Oh, không,
- Oh, trời ơi.

 

Anh nên bỏ cái đó ra.

 

Oh, không, để cho anh nắm à?
Còn lâu.

 

- Đưa tay lên nào,
- Oh, trời.

 

Tuyệt lắm!

 

Chúng tôi nợ anh nhiều lắm, cám ơn!

 

Tôi tự do rồi!

 

Oh, nhảm nhí.

 

Hey, Zoc, cám ơn, nhưng sao anh lại
làm vậy?

 

Một con kiến có thể hi sinh tính mạng
cho bạn của mình.

 

Tôi tưởng anh ghét tôi mà,
Tôi không làm vậy vì cậu.

 

Chúng ta nên ngủ ở đây một đêm vậy.

 

Mau đi tìm ít thức ăn đi Fugas.

 

Gì chứ?Tôi không đi tìm đâu.

 

Tôi đi trinh sát để tìm thức ăn.

 

Rồi, đi mau đi.

 

Zoc, ở đây với Lucas.

 

Hôm nay có nhiều chuyện xảy ra cho
cậu ấy lắm rồi.

 

- Hova, đừng có bắt anh phải- -
- Cậu ấy không như anh nghĩ đâu.

 

Cậu ấy là người tốt.

 

Trong cậu ấy có tâm hồn của một con kiến.

 

Anh thấy cậu ấy thật sự cố gắng mà.

 

Cố lên, cậu có thể làm được mà.

 

- Tập trung nào.
- 1, 2, 3.

 

Nghĩ mình là kiến đi nào.

 

Được rồi.

 

Craznocks.

 

Vui thật.

 

Cùng một bầu trời.

 

Mọi thứ còn lại thì lại khác quá...

 

Nhưng vẫn cùng một bầu trời, cùng những
vì sao.

 

Sao cậu cứ làm vậy?

 

- Cậu bị bệnh à?
- Sao cơ?Ngáp đó hả.

 

- Chỉ tại tôi mệt thôi.
- Đừng làm vậy nữa, ghê quá.

 

- Kiến không có ngáp à?
- Hoàn toàn không, cám ơn.

 

Vậy là thành phố của cậu cũng giống như
một cái tổ?

 

Đại loại như vậy.

 

Và những người sống ở đó đều
là anh em...

 

Cùng nhau làm việc cho sự lớn mạnh
của cộng đồng của mình à?

 

Cũng không hẳn vậy.

 

Dường như là mọi người sống cho bản
thân mình nhiều hơn.

 

Nhưng như vậy thì nguyên thuỷ quá.

 

Vậy làm mọi thứ thế nào?

 

Cũng có vài người làm việc với nhau.

 

Vài người à?Sao không phải là tất cả?

 

Có lẽ là do họ có khác biệt.

 

Nhưng sự khác biệt mới khiến cho 1
cộng đồng thêm lớn mạnh.

 

Tìm thức ăn, trinh sát, những kẻ lười biếng,
y tá...

 

Đều khác nhau nhưng mỗi người đều có
một vị trí nhất định trong cộng đồng.

 

Đó chính là điều tạo nên sức mạnh cho
loài kiến chúng tôi.

 

Sự khác biệt của tôi chỉ khiến cho tôi
bị đánh.

 

- Tại sao như vậy?
Tôi không biết.

 

Có nhiều người thích đánh những người
mà họ không biết.

 

Cũng giống như cậu thích đánh giết kiến.

 

Tôi nghĩ tôi không biết mình
đang làm gì.

 

Đôi khi thường hay như vậy.

 

Tôi nghĩ nhiều khi mình cũng làm mà
không có suy nghĩ.

 

Có lẽ điều này thì chúng ta giống nhau.

 

Ngủ ngon, Lucas.

 

Ngủ ngon, Zoc.

 

Có chuyện gì vậy?
Nhìn kìa!

 

Cái gì?Có chuyện gì vậy?
Tôi thấy bà ấy rồi!

 

Ai chứ?
Mẹ kiến!

 

Bà ấy đến rồi!

 

Nhìn kìa!

 

Anh biết không?

 

Đó thật sự là- - .

 

Không.

 

Kẻ thở ra khói.

 

Nhưng tôi đã huỷ hợp đồng rồi mà.

 

Tạ ơn Mẹ!

 

Cuối cùng bà cũng đã đến!

 

Xin mọi người bình tĩnh.

 

Nghe tôi nói, đó không phải là Mẹ kiến!

 

- Đó là Kẻ thở ra khói.
Đúng vậy.

 

Ông ta đến để tiêu diệt toàn bộ tổ kiến.

 

Làm sao chúng ta có thể đánh trả?

 

Sức mạnh của hắn rất lớn.

 

Bình xịt.

 

Đạn khói.

 

Oh, món đồ yêu thích của ta.

 

Zappers.

 

Bom Sulfur.

 

Làm sao cậu biết về người này?

 

Vì...

 

- Vì tôi kêu ông ta đến.
- Lucas!

 

Tôi đã nói rồi mà.

 

Kiến thợ, mau đưa người này đi...

 

- Hova!
- Lucas!

 

- Không,
Khoan đã, liều thuốc.

 

Đúng rồi! Zoc, anh đã thu nhỏ tôi thì
anh cũng có thể thu nhỏ Kẻ thở ra khói.

 

Chúng ta có thể nạp đạn thứ này
và sau đó thì:

 

Bắn ngay vào lỗ tai!

 

Đúng rồi, có lẽ là vậy.

 

Nhưng Kẻ thở ra khói cao hơn chúng
ta rất là nhiều.

 

Làm sao chúng ta có thể tiếp cận được?

 

Tôi có ý này.

 

Zoc, anh tin người này sao?

 

Yoo- Hoo, xin chào?

 

Chúng tôi cần nói chuyện với các người.

 

Ra đây đi.

 

Ra đây đi, Xin chào?

 

Tốt quá, đúng giờ ăn trưa rồi.

 

Xin chào.
Khoan đã.

 

Nghe tôi nói đi, chúng tôi đến trong hoà bình.

 

Kẻ huỷ diệt đang ở đây và hắn muốn dọn
sạch chỗ này...

 

Trừ khi chúng ta ngăn chặn hắn bằng
cách hợp tác với nhau.

 

Đám mây chết chóc, huh?

 

Okay, ăn đi.

 

Đằng sau tôi.

 

Tổ phía Đông đã hoàn toàn bị huỷ diệt.

 

Đám mây đang đến gần.

 

Đám mây!

 

Các người định làm gì?

 

Nên nhớ là phải bắn cho chính xác.

 

Đừng bắn cho đến khi thấy được
ráy tai của hắn.

 

- Hiểu chưa.
- Sẵn sàng chưa? Lucas?

 

- Đi thôi.
- Hey. Hey. Khoan đã.

 

Zoc! Tôi có thể đổi không?
Cái của tôi gãy rồi.

 

Tiến lên nào mọi người.

 

Bay thôi.

 

Nhìn vui thật,
Chúng ta có nên giúp không?

 

Okay. Dù sao tôi cũng chỉ sống được
có 2 tuần nữa.

 

Tốt thôi.

 

Lần tấn công đầu tiên!

 

Muốn gây sự, huh?
Tới đây nào.

 

Cố lên!

 

Tới tôi.

 

Tôi không thể qua được, hình như hắn
có khiên đỡ.

 

Craznocks. Đó là tai nghe!

 

Vì nữ hoàng và tổ kiến!

 

Yeah.

 

Sao lại đứng lại?

 

Oh, đau quá, dừng lại.

 

Bye- Bye.

 

Chúng ta sẽ đáp xuống người hắn và
tìm đường vào.

 

Hắn đang nạp vũ khí, chúng ta phải
tận dụng cơ hội này.

 

Chết này!

 

Zoc!

 

Xin chào.

 

Thưởng thức đi nào.

 

Ngón tay!

 

Hắn lại gãi nữa!

 

Trốn mau lên!

 

Để cho bạn tôi yên!

 

Đừng có gãi mũi.

 

Có cần đi nhờ không?
Cám ơn.

 

Không.

 

Hova, không sao chứ?

 

Sao?

 

Coi nào.

 

Chạy đi!

 

Chúng ta phải đi thôi!

 

Ta chết mất chú kiến nhỏ.

 

Chạy thôi!

 

Lucas, đi đi.

 

Tự cứu mình đi.

 

Kiến thì không có làm như vậy.

 

Nhanh lên.

 

Lucas? Lucas!

 

Lucas!

 

Cậu thành công rồi!

 

Đó mới đúng là một con kiến.

 

Oh, xin lỗi.

 

Cám ơn nhóc.

 

Oh, yeah!

 

Vũ khí của chúng ta vô dụng rồi.
Chúng ta phải bắn cho trúng đích.

 

Khoan đã, một cú à.

 

Okay, bây giờ thì sao?

 

Tôi không biết, tôi chưa bao giờ tấn công
ai mà.

 

- Có vui không?
- Thật là vui.

 

Oh, nhìn kìa, có lối vào rồi.

 

Hãy tận hưởng thế giới không có
côn trùng.

 

Gọi Beals- A- Bug
và để việc giết côn trùng cho tôi.

 

Tôi có cảm giác chúng ta phải tấn công
thứ ở đây.

 

Nhìn nó có vẻ tấn công được đó.

 

Trúng phóc.

 

Oh, lối ra kia kìa.

 

Cho người này nụ hôn tạm biệt đi.

 

Đỡ đòn nè ông Beals!

 

Không.

 

Tránh xa ta ra.

 

Các ngươi không thể làm hại ta.

 

Ta chính là Stan Beals!

 

Oh, không!

 

Tạ ơn Mẹ!

 

Lucas! Lucas! Lucas!

 

Ngày hôm nay ta không còn thấy 1
con người giữa bầy kiến...

 

Mà thay vào đó là một chiến binh.

 

Không còn là Lucas Kẻ huỷ diệt...

 

Mà là kiến Rokai.

 

Chào mừng đến tổ kiến.

 

Tuyệt không hả?

 

- Rokai?
- Đó là một cái tên kiến.

 

Một cái tên của phù thuỷ.

 

Rokai đã tìm được tự do của mình.

 

Và chúng ta tìm được một người bạn.

 

Hãy nhớ đến chúng tôi.

 

Này, Lucas- - .

 

À không, Rokai.
Khi nào cậu về...

 

Nếu có thể cậu cung cấp cho chúng tôi
đá ngọt nhé?

 

Nhớ là màu đỏ đó.

 

Màu đỏ à?
Tôi nghĩ là anh ghét màu đỏ mà.

 

Thì đúng nhưng mà tôi bắt đầu thấy
thích nó rồi.

 

Tôi sẽ nhớ cậu lắm 2 chân à.

 

Gọi một con người là bạn.

 

Tôi chưa bao giờ nghĩ đến điều này cho
đến khi cậu đến.

 

Nhưng Zoc, phù thuỷ thì chưa biết cái
gì là không thể cả.

 

Đúng là vậy.

 

Đây này.

 

Nhưng nhớ chờ cho đến khi ra ngoài
hãy uống nhé.

 

Tôi vẫn nghĩ tôi nên ăn cậu khi có
cơ hội.

 

Tôi mềm và ngon lắm.

 

Nhưng tôi đã hứa với nữ hoàng là
không làm vậy rồi.

 

Tôi sẽ nhớ cô lắm, Hova.

 

Chúng tôi cũng sẽ rất nhớ cậu, Rokai.

 

Làm dấu thề đi.

 

Làm dấu thề!

 

Nó quay lại rồi!

 

Trong bộ đồ mừng sinh nhật.
Sinh nhật vui vẻ, Lucas!

 

Lần này thì bắt được rồi.

 

Hi, Tiff. Mọi chuyện ổn chứ con?

 

Còn Lucas?

 

Nó vẫn trốn biệt trong phòng đó mẹ ơi.

 

Mẹ ơi!

 

- Lucas, có chuyện gì vậy con?
Con quên chào tạm biệt mẹ.

 

Tạm biệt mẹ.

 

Tạm biệt Đậu Phộng. Oh, xin lỗi
mẹ không nên gọi con như vậy.

 

Không sao đâu mà mẹ.

 

Casa, casa ngọt ngào.

 

Mấy cái vali này quá nặng,
em yêu ơi.

 

Vậy còn cái cánh kia?

 

Là sao hả anh.

 

- Cái cánh đó...
Cánh gì hả anh?

 

Cánh cửa đó!
- Cửa, à, em hiểu rồi.

 

Hey, Pukas, cậu đi đâu vậy?
Bọn này tìm cậu đó.

 

Mình nghĩ có người bị mất màn chơi
hội đồng rồi.
Hội đồng đi!

 

Cậu ấy nói là hội đồng.

 

Đừng nói theo những gì mình nói nữa
Hiểu chưa?

 

Đừng nói theo những gì cậu nói nữa
Hiểu rồi.

 

Vậy nếu mình hội đồng cậu thì sao?

 

Sao không để yên cho cậu ấy đi?

 

Sao, lớn tiếng à?

 

Đúng vậy, không thể như vậy.

 

Vì mình bự con còn cậu thì nhỏ.

 

Đúng vậy, mình nhỏ, ai cũng nhỏ nhưng
khi đoàn kết lại thì là lớn.

 

Cậu nghĩ là những kẻ thất bại này sẽ
đoàn kết để chống lại mình à?

 

Mình có thể làm những gì mà mình muốn
mà chúng chẳng có thể làm gì.

 

Cũng như làm với cậu thôi, Pukas.

 

Hội đồng!

 

Tôi nói là hội đồng!

 

- Nghe rồi đó mọi người.
- Hội đồng!

 

Đừng đánh mình mà, mẹ ơi!

 

Mọi người có muốn chơi chung không?

 

Tuyệt lắm, Lucas.

 

Mình đến liền, để mình làm chuyện này đã.

 

Được rồi!

 

Oh, yeah.

 

Chúng sẽ mau trưởng thành thôi.

 

- Gì vậy?
- Xem anh có gì này.

 

Oh, đừng mà. Zoc.

 

Zoc!Khoan, đừng mà!

 

Thôi nào.

 

Thôi mà, em nói thật đó...

 

Đá ngọt!

 

Oh, that's it! Spindle, taillight.

 

Hey. Hey!

 

-What?
-What do you mean, ''what''?

 

Hey! Hey, what are you doing?

 

Yeah, this is the sleeping chamber.
Go to sleep.

 

Don't make me come up there!

 

l'm so sorry, but l must have
the final ingredient for my potion.

 

Now, what's more important:

 

Me completing my life's work
for the salvation of the colony--

 

Which includes you guys.

 

--or your sleep?

 

-Sleep. l'm going with sleep.
-Yeah, the second one.

 

Well, then l shall try to be very quiet.

 

Clacktiel.

 

That's it, l'm coming up there!

 

Fire crystals.

 

At last. The final ingredient.

 

l'm on vacation.

 

-No. No, cut it out.
-Dogpile.

 

Dogpile.

 

lt's the Destroyer!

 

Atomic wedgy.

 

And a clean break.

 

-Clean break. Excellent wedge.
-Yeah. All right.

 

Come on, man,
l'm running out of underwear.

 

Well, what are you gonna do about it, huh?
Nothing.

 

-Because l'm big and you're small.
-Yeah.

 

-Because he's big and you're small.
-Hey.

 

Quit repeating everything l say.

 

l was just adding emphasis, dude.

 

Man, why you gotta be hating?

 

Destroyer.

 

Zoc?

 

Water!

 

-Zoc.
-Hova, please, get to the grass.

 

lt's dangerous up here.

 

But l've always wanted to see
a human up close.

 

l hear they're capable of speech, like us.

 

They are nothing like us.

 

What you gonna do about it, ants?
Nothing.

 

Because l'm big and you're small.

 

Away, monster, or l will use my powers
to destroy you.

 

Powers that l have yet to perfect. Run!

 

Hello.

 

We mean you no harm.

 

-Oh, great.
-Shoe!

 

Shoe!

 

-Please, go in peace.
-Look out!

 

-Are you all right?
-l-- l guess he didn't hear me.

 

Lucas.

 

Peanut, it's time to come inside now.

 

Peanut.

 

l think l might have gotten through
to him.

 

-What do you think?
-Destroyer.

 

Tiffany, Lucas, we're leaving now.

 

Lucas? All the numbers are on the fridge.

 

-Good one. Extended play.
-Lucas.

 

What are you doing back there?
Why didn't you answer?

 

-Are you all right, sweetie?
-l'm fine.

 

-l was just playing with my friends.
-l don't know.

 

-Maybe we shouldn't go on vacation.
-Come on, it's our big wedding anniversary.

 

We're going to Puerco Vallarta.

 

And l gotta spend a little quality time
with the mamacita.

 

Don't cancel your vacation
just because of me.

 

-l can solve my own problems.
-Problems? What problems?

 

Does it have anything to do with
why l can't find your underwear?

 

No!

 

Bed-wetting is nothing
to be ashamed of, Peanut.

 

What? Just stop it, Mom!

 

l don't have any problems
except for you treating me like a baby.

 

-Peanut.
-And stop calling me that.

 

Just go away and leave me alone.

 

l, Zoc, call upon the elements:

 

The wind that blows, rain that falls,
fire that burns.

 

Deliver your awesome power
and transform my potion.

 

Clacktiel.

 

That was great, sweetie.

 

l loved the smoke effects.
Didn't you, Spindle?

 

You...

 

...rock. Curse upon your children.

 

l don't think rocks have children, honey.

 

-They won't now.
-Okay. What's the matter?

 

Hova, the potion is supposed to
change color.

 

lt's not changing color.
lt's not changing color.

 

l call upon the elements:
Wind, rain, et cetera.

 

Transform my potion and clacktiel.

 

Clacktiel, clacktiel....

 

-Maybe you're pronouncing it wrong.
-How could l pronounce it wrong?

 

-l made it up.
-Take a break.

 

Hova, perhaps you didn't notice...

 

...but we were almost squished today,
and the colony is in shambles.

 

l am this close to finding a solution
to the human problem...

 

...and you tell me l need to--
Hova, what are you doing?

 

-Nothing, l'm not doing anything.
-No. Wait.

 

-No.
-l'm simply walking towards you.

 

-There's no reason to panic.
-Wait. Now, Hova--

 

-l'm just coming towards you.
-Wait. No. Hova. No.

 

Does it tickle?
What about when l do this?

 

Why are you laughing?
l see you laughing.

 

Don't make me clacktiel you.

 

Well, l'm glad you two have something
to laugh about.

 

-Head of Council.
-Hi.

 

How nice of you to....
lt was unexpected.

 

Forgive me.
l was working on an experiment.

 

Oh, yes, l see.

 

Well, we were-- How may l be of service?

 

Zoc, attacks from the Destroyer
grow more frequent.

 

Our food supplies
are now desperately low.

 

The council was hoping
perhaps you might have a solution.

 

Fight back. We must stop the Destroyer.

 

But thousands of ants
would needlessly die.

 

Perhaps if we could communicate,
you know, just talk with the human.

 

Oh, what a great idea.
Let's have a nice chat.

 

Well, hello, Destroyer.
Gee, you look kind of tired.

 

Why don't you just rest your feet
on my girlfriend.

 

Okay, oka--

 

Sometimes you're a real stinkbug,
you know that?

 

Zoc, a war with the human is--
lt's impossible.

 

A wizard knows no such word.

 

-Whatever.
-Bye, Tiff. Bye, Lucas.

 

l love you.

 

You kids mind your grandma.

 

Okay, goodbye. Have fun.

 

Don't worry, everything's under control.

 

A little help, please.

 

l think it's your turn.

 

Teeth in the grass.

 

Mommo, here's your--
What are you doing?

 

Preventing alien abduction,
that's what l'm doing.

 

Thank you.

 

Dang crabgrass.

 

See these? Airflow. Aliens hate airflow.

 

Drives them nuts. And if they try to cut
the power in the middle of the night...

 

...these babies will wake me up.

 

-We gotta be prepared. Tell your friends.
-l don't have any friends.

 

Well, who's gonna look out for you
when you get old...

 

...and your teeth are falling out,
and them aliens are after you?

 

-Lucas.
-l'll look after myself.

 

-Good night, Mommo.
-Good night. Sleep tight.

 

Don't let the bedbugs bite...

 

...or creep into your ear
and lay eggs in your brain.

 

-Dance, Pukas.
-Dance, monkey boy, dance!

 

Think fast.

 

Clacktiel.

 

You....

 

Zoc, please, not in front of Spindle.

 

Sorry.

 

God, there must be something l missed.

 

Wait. A crack.

 

That's it. lmperfections in the crystals.

 

Perhaps coating it
in a viscous compound.

 

Spindle. Resin.

 

Clacktiel.

 

Oh, that's it. lt worked!
The potion is complete!

 

Praise the Mother! Yes! Yes! Yes!

 

No!

 

-Zoc.
-Hova, hang on.

 

Spindle, get the potion. Quickly.

 

Hello.

 

Yep, l was about your age
when l flooded my first colony.

 

Brother, those were good times.
Good times!

 

-Who are you?
-Stan Beals is the name.

 

Beals-A-Bug Pest Control.

 

Exterminator, eradicator,
solver of problems.

 

Hey, you must be the Nickle boy, right?

 

Now, your dad ordered my services...

 

...but he forgot to sign the contract
before he left.

 

Busy man. Lot on his mind. lt happens.

 

So he just told me to talk to you....

 

-Lucas.
-Yeah, Lucas.

 

He said, ''You have my son, Lucas,
sign the contract for me...

 

...if l happen to forget to before l leave.
He's a grown man now.''

 

His exact words.

 

l don't know.
Do you have any references?

 

References?

 

There's one.

 

l don't think l should.

 

You don't think you should, huh?
You don't think?

 

So who does your thinking for you?
Your mommy?

 

Mommy, Mommy, Mommy,
what do l do?

 

l'm just a little baby
that can't think for myself.

 

Please wipe my little bottom for me.

 

Wipe me. Oh, oh, please, wipe me.

 

-Give me that stupid contract.
-Yes, sir. A very mature decision.

 

Enjoy a world that's entirely bug free

 

Just sign right here
And leave the killing to me

 

l wrote that.

 

-Are you all right?
-l'm fine.

 

Spindle? Spindle?

 

Spindle. You saved it.

 

Oh, well, come here.

 

Well, someone's getting
an extra moldy root tonight.

 

-Okay, okay.
-Zoc.

 

Spindle, light.

 

-Mother, help us.
-Oh, no.

 

To attack without provocation,
without reason...

 

...just because they can, it's--
lt's barbaric.

 

But what can we do?

 

We are lost.

 

No. We are saved.

 

This is our salvation.

 

A potion?

 

What exactly does it do?

 

Hey. Hey, hey.

 

Human. Come with us.

 

Shoo. Shoo. Get away. Get away.

 

l got a fan. l'm windy.

 

l am windy.

 

Hello?

 

Hello?

 

Hello?

 

Scanning. Scanning. Scanning.

 

Stop! Hey, come on! Cut it out!

 

What are you doing out of bed,
tiny Lucas?

 

Who are you? What did you do to me?
Let me go!

 

Gross. Hey, cut it out.

 

Put me down! Hey. Stop. Put me down.

 

Put me down!

 

What is that? Oh, he smells.

 

-lt's the human.
-lt's Peanut, the Destroyer.

 

Oh, my.

 

-All right, Peanut, this way.
-lt's small.

 

-What is it?
-Touch it.

 

-Don't touch it.
-Hey.

 

-Poke it.
-He's so soft.

 

-His skeleton is on the inside.
-He's inside out?

 

Where are you taking me? Help!

 

Who are you? What did you do to me?
Let me go!

 

Human...

 

...you have been brought
before the council...

 

...to face judgment
for crimes against the colony.

 

Read the charges.

 

''This human-destructor beast...

 

...hereafter referred to
as Peanut the Destroyer...

 

...did willfully
and with malice aforethought...

 

...crush the food-storage chambers...

 

...flood all of the lower
hatching chambers...

 

...and douse the colony
with the dreaded yellow rain.''

 

Hey, come on, l had to go.

 

Sentencing of the human
will be handed down...

 

...by the queen herself.

 

Greetings, my children...

 

...and to our unusual guest...

 

...a human that threatens
the very existence of our colony.

 

Wait a second! Wait, wait, wait.
Time out.

 

How was l supposed to know
ants had feelings or families or trials?

 

-You're just a bunch of stupid ants.
-Destroy the Destroyer!

 

-Throw him in the pit.
-Let's eat him!

 

No, wait. We are not mindless savages.

 

This human should be studied.

 

-And then we'll eat him.
-Yeah.

 

Eat! Eat! Eat!

 

Order. Order.

 

Be still, be still.

 

Tonight we have a choice.

 

We could destroy this human
and make safe this day.

 

Or we could change
the nature of this human...

 

...and perhaps create
a brighter future for all ants.

 

l therefore sentence the human
to live and work in the colony...

 

...to learn our ways.
He must become an ant.

 

-What?
-No. No, my queen.

 

What if he does not become an ant?

 

Okay, l mean, come on.

 

That would be regrettable.

 

But-- But who will teach him our ways?

 

-l will.
-Hova?

 

lt is done.

 

Let us continue our work.

 

That's it?
How long am l gonna be like this?

 

l wanna go home.

 

Wait. This is inhuman.

 

Yes, it is.

 

Hello, Peanut?

 

Destroyer?

 

Hello? We have to go.

 

lt's time to start your training.

 

Where are you?

 

Okay, okay. lt's simple.

 

All l have to do is run past the guards,
then escape the anthill...

 

-...and not get eaten by anything.
-Well, hello there.

 

You know, there's a million things
l wanna ask you.

 

When were you hatched?
Are you--? Are you male or female?

 

And how do you tell the difference?

 

ls it--? Oh, is that how?

 

Hey, stop peeking.
Or-- Or l'll stomp on you.

 

Well, l wouldn't if l were you.
You see, l'm the only friend you've got.

 

You're gonna eat me.

 

You know, now that you mention it,
you do look soft and chewy...

 

...but l promised the queen l wouldn't.

 

Cross your heart.

 

What? Oh, all right.

 

Cross my heart, l will not eat you.

 

l said, cross your heart, not your butt.

 

l just did.

 

See, there, did it again.

 

Strange custom.

 

l'm still not going.

 

-Peanut, you need to--
-My name's Lucas, not Peanut.

 

Lucas.

 

Well, Lucas. You heard the queen.

 

You must become an ant
if you ever want to return home.

 

And how am l supposed to do that?

 

Well, you just have
to find your place in the colony.

 

So, Lucas,
do you have any special skills?

 

l can make milk come out
of my sister's nose.

 

Okay, well, let's try foraging.

 

The instructor
is a personal friend of mine.

 

l'm sure she'd love to help.

 

Peanut? The Destroyer?

 

l had to move out
of my nest because of you.

 

l lost everything.

 

Took me all morning to rebuild.

 

Hova, don't tell me
that you are mentoring this-- This-- This....

 

lt's Lucas.

 

Why is he covered in trash? ls he crazy?
Because l don't teach crazy ants.

 

No, no, no. He calls the trash ''clothes.''

 

They like keeping
their gender traits hidden.

 

He's male.

 

Okay, Lucas, you're on the blue team.

 

-Oh, man. That's not fair.
-Come on.

 

Hey, hey, hey, quiet.

 

And suck in that thorax.

 

Like everything in the colony,
foraging is a team effort.

 

ln this test, each team must act
as a single unit to avoid obstacles...

 

...retrieve the sweet rock
and return to the nest.

 

No ant gets left behind.

 

First team back wins.

 

Any questions?

 

-Hello, baby.
-Fugax.

 

Well, isn't it true that scout ants,
such as myself...

 

...lead an exciting life of adventure
and intrigue.

 

-Fugax!
-While foragers, such as you...

 

...just walk around and pick up sticks.

 

Questions, anyone?

 

-Oh, sir?
-The guy with the crooked mandibles.

 

What kind of adventures?

 

Well, l'm glad you asked.

 

-Fugax.
-Gather round, young scouts.

 

ln my travels, l have journeyed
far beyond the great flat rock.

 

You mean, the street?

 

No. The great flat rock...

 

...where the humans
ride in their giant metal cocoons.

 

Cars.

 

Did l call on you?

 

Who invited Captain Party Pooper?

 

Fugax, meet the Destroyer.

 

Destroyer?

 

Now, are there any other--?

 

Are there any other questions
about your assignment?

 

Yeah, what's a sweet rock?

 

Go.

 

-Bridge.
-Stack up.

 

Bridge, hooyah.

 

Come on, Peanut.

 

Hello, l can do it myself.

 

Hey, guys. l think he's dead.

 

l'm not dead.

 

-Ladder.
-Ladder, hooyah.

 

-Come on.
-Grab hold.

 

l don't need your help.

 

l need your help! l need your help!

 

Bye, losers.

 

Come on.

 

-All right.
-Hurry, human.

 

You're gonna make us lose.

 

Hey. l've only got two legs.

 

Go, Two Legs, go.

 

Go, Lucas.

 

-Spring.
-Spring, hooyah.

 

Hooyah.

 

Oh, time out.

 

l don't think l can do this--

 

All right.

 

-Let me off!
-Don't let go!

 

l'm gonna be sick.

 

Don't let go.

 

-l'm letting go.
-Don't let go.

 

He let go.

 

-A jellybean?
-All right, Lucas.

 

Good thinking.

 

Slingshot, hooyah.

 

-All right, Lucas. Good job.
-Yeah, Peanut, you rule.

 

-Come on, we're losing. Let's go.
-Good job, Lucas.

 

-Did we win yet?
-Almost.

 

We just have to get the sweet rock
over the finish line.

 

Come on, let's go.

 

Hurry up, Peanut.

 

Yeah, right.

 

Hurry, Lucas, climb the wall.

 

Climb fast, Peanut.

 

They're catching up.

 

Bye-bye, loser.

 

Climb the wall.

 

Come on. Climb the wall.

 

Come on.

 

Forget it. This game is rigged.

 

-Ladder.
-Hooyah.

 

Come on. Let's go. Go, go, go.

 

We got it. We go it. Yeah, man. All right.

 

Red rules.

 

Red team wins.

 

All right. We did it.

 

Thanks for trying.

 

Lucas, you did fine, really.

 

You just need to discover the ant within.

 

Start by visualizing yourself with six legs.

 

-Then, if you--
-How's that gonna get me home?

 

Look at me. l'm not a stupid ant.

 

Lucas, being an ant means more
than just having six legs or--

 

Or lifting 10 times your own weight
or walking vertically up a wall...

 

...it's being part of a colony.
Not always thinking of yourself first.

 

-Oh, careful.
-Hey, don't touch me.

 

l'm trying to help you.

 

You think this is easy for me?

 

Being the Destroyer's little helper?

 

So you worry about you,
and l'll worry about me.

 

Oh, Lucas.

 

That's not the way ants are.

 

Oh, Hova, that's the way l am.

 

Well, if l could just--

 

Just what?

 

Hello? Earth to ant lady.

 

You were in the middle
of sounding like my mom.

 

They're coming. Run!

 

Hey. Hey! What's wrong?

 

-They're after the herd.
-What herd?

 

Whoa, easy, girl.

 

Easy.

 

Take cover.

 

Tell the queen l love her.

 

Oh, we're cut off.

 

Come, brothers, for queen and colony.

 

Get to the grass.

 

Attack formation.

 

Load them up.

 

-Enemy fire.
-Watch your wing. Watch your wing.

 

-Now, that's gotta sting.
-Nice shot.

 

My turn.

 

-Thanks.
-Where's Hova?

 

l don't know.

 

Come on.

 

To your positions. Ready.

 

Squirt.

 

Don't.
Please, l was just following orders.

 

Who wants magic?

 

Clacktiel.

 

You look tasty.

 

Leave him alone.

 

Hova? Oh, quick, get out of my way.

 

Move.

 

-Hova.
-Hurry.

 

Everyone, into the grass.

 

Don't just stand there. Help her.

 

Lucas, run.

 

What are you doing?

 

Everyone, into the grass.

 

Where are you...

 

...little bug?

 

Please, hurry up. Light, light.

 

Light, light.

 

Hova, get down.

 

Zoc.

 

No!

 

Stop, hey! No, no.

 

Fire in the hole!

 

-What was that?
-lt's bath time.

 

Retreat.

 

They're leaving.

 

We-- We won.

 

All hail the Destroyer.

 

Peanut! Peanut!

 

Brilliant. Genius.

 

l mean, Lucas made a:

 

And then...they all flew away.

 

And now l know
why they call you Peanut.

 

He's got a brain the size of a peanut.

 

Lucas the Destroyer.

 

l take back everything
l thought about you.

 

You saved us.

 

Thank you, Lucas.

 

Yeah, sure.

 

He saved us.

 

Oh, it's so obvious, l was so dumb.

 

Praise the Destroyer.

 

Wake up. He saved himself.

 

The rest of us just--

 

Just got in the way.

 

Zoc. Oh, are you all right?

 

-No, l'm--
-What happened to you?

 

l'm fine. l'm fine.

 

-You're hurt.
-No, it's nothing, really, l just--

 

Zoc, do you have any yucca sap?

 

Lucas has a burn. Poor baby.

 

This is our enemy.

 

They do not save ants, they kill ants.

 

He very nearly killed me.

 

Or does that not matter to you?

 

l do, you do
We all like the honeydew

 

Dinner is served.

 

And l'm the dessert.

 

And l'm on a low-fathead diet.

 

And you know, it looks good on you.

 

So, Lucas, what are you working on?

 

Glasses.

 

This is some good honeydew.

 

Oh, Lucas, you have to try some.
lt's so good.

 

Go ahead.

 

This is awesome.

 

Tastes like green-apple bubble gum.

 

That went away quick.
Another round for you?

 

Oh, yeah, keep it coming.

 

Get it while it's hot.

 

Whoa, l didn't know
humans could change their colors.

 

-Trippy.
-Perhaps our young pupa...

 

...ate too much honeydew.

 

Here, eat this.

 

lt'll make you feel better.

 

What did that come out of?

 

lt's an alka root.

 

Zoc discovered its powers to expel evil
and create well-being.

 

He is a great wizard.

 

Yeah, he hates me.

 

Whoa, he really does, doesn't he?

 

l mean, he hates your guts.

 

lt's actually amazing
how much he hates your guts.

 

Okay, l'm sorry.

 

Yes, Zoc has anger issues,
especially towards humans...

 

...but he's a true ant.

 

Hard on the outside,
but soft on the inside.

 

Just give him time, Lucas.

 

Praise the Mother.

 

Praise the Mother.

 

Thanks.

 

Who is this mother
you keep talking about, anyway?

 

ls it the queen?

 

No, Lucas, the Ant Mother.

 

The queen of queens.

 

She gave birth to the first colony.

 

To all ants.

 

Come on. lt's time for you to see.

 

This is the Chamber of the Ages.

 

What are these?

 

They tell the story
of our colony, our history.

 

These are pretty cool.

 

This is the image of the Ant Mother.

 

lt is said that one day she will return...

 

...and honeydew will pour
from the sky like rain.

 

Then we will never go hungry again.

 

So you actually want warm poop
to fall from the sky?

 

Yes. That would be a blessed day.

 

l'm sorry, it's just so beautiful.

 

Hey, what's that one?

 

lt's the evil one.

 

The Cloudbreather.

 

lt is ancient, drawn before our time.

 

No one knows for sure what it is,
except that death is said to follow it.

 

l think it's just a story used
to scare naughty pupas into behaving.

 

No, the exterminator.

 

l-- l gotta cancel him.

 

l gotta go home now.

 

But you're not an ant yet.

 

-Just a quick visit.
-No way, Two Legs.

 

The humans' nest is strictly forbidden.

 

Well...

 

...the colony needs food, right?

 

Food?

 

Yeah, sweet rocks.
My house is filled with them.

 

-ln assorted colors and flavors.
-Assorted flavors?

 

Even the greenies?

 

Well, you'll be needing a scout.

 

No. There is no way
you're gonna get me--

 

-l'm in.
-Come on.

 

Better be some red ones.

 

Wow, this is a big nest.

 

Must have taken thousands
of humans to build this.

 

-What's that?
-lt's just the door.

 

A door? Fantastic.

 

Do all of your guests
pass under this door?

 

Well, actually, you guys
are the first friends l've had over.

 

We are the first ones?

 

Kreela, we're the first ones
to pass under the door.

 

-Great.
-And to think...

 

...all of this is made from your own poop.

 

Nice.

 

Oh, why did Mom
have to get shag carpet?

 

lt'll take days to get to the kitchen.

 

Oh, gee, that is too bad.

 

l guess now we'll have to go home
before we all get in trouble.

 

No.

 

Wait.

 

Come on.

 

This is called hang-gliding.

 

Have you ever done this, actually?

 

l played the video game.

 

Now, when l give the word,
everybody jump.

 

Now.

 

Oh, sorry, was that the word?

 

-Coming.
-Hey, hey, look out.

 

For queen and colony.

 

Oh, God.

 

-Showoff.
-Awesome. Yeah.

 

This is Hawaii.
We went there last summer.

 

lt's got volcanoes and hula dancers
and Don Ho and surfboards.

 

And l caught a fish.

 

And these are the pyramids.
Well, not the real pyramids.

 

The real ones are lots bigger.
Mommo says aliens built them.

 

She's my grandma.

 

Oh, are these your nest mates?

 

Yeah, that's my family.

 

Which one's the queen?

 

My sister thinks she is.

 

What's wrong?

 

Nothing. lt's just, well....

 

l should have told
my mom goodbye. That's all.

 

l can be a real jerk sometimes.

 

-Lucas, your face is leaking.
-Leaking?

 

Oh, no, it's okay.

 

ls that what humans do
when they're sad?

 

They leak from the face?

 

When ants are sad, we do this:

 

Oh, Lucas, it's-- lt's--

 

lt's beautiful!

 

Sweet rocks, come to papa!

 

Red one.

 

What are you doing?
Why aren't you taking the red ones?

 

Well, it's actually
quite simple, sugar lips.

 

l hate the red ones.

 

Well, l love the red ones.

 

-Hate them.
-l love them!

 

-Hate, hate, hate.
-Love. Love.

 

-Admit it, you find me attractive.
-What?

 

Oh, how you tease me
with your sweet talk.

 

Oh, you want some sweet talk?

 

Because l'll give you some sweet talk.

 

Now grab a red one
before l pull these off.

 

Whoa, l need those.

 

What are we doing?

 

Nothing, nothing.

 

-Mommo, l'm back!
-What was that?

 

-Tiffany.
-What's a Tiffany?

 

-Hurry up!
-Right.

 

Leave the red ones behind!

 

Fugax!

 

Hey, pipsqueak, you there?

 

Hello?

 

Crossfire!

 

That kid and his stupid electronic toys.

 

What is he doing?

 

Jumping. You know,
hippity hop, uppity downy?

 

lt's a scout thing.
You wouldn't understand.

 

Okay, come on. One more.

 

l just need a seven.

 

-Hello. How are you?
-Hi.

 

Pizza Kingdom. Hail to the king.

 

Would you like to try our new
Princess Pepperoni with tangy Jester Sauce?

 

Hello! This is Lucas Nickle!

 

l need to cancel my order!

 

What?

 

You don't want to order?

 

Please cancel the contract!

 

-No exterminator!
-No extra tomato. Got it.

 

Yes. No exterminator.

 

l'm canceling the contract.

 

What? You-- You wanna cancel?

 

Who is this?

 

Oh, Bill, is this you, man?

 

You got me, man. You got me, dude.

 

That's a relief.

 

Okay, Lucas, l don't understand
most of what just happened.

 

What is an exterminator?

 

Oh, don't worry. Everything's okay now.

 

Hide!

 

This is Tiff. Hi, Mom.

 

Yeah, everything's fine.
Lucas is being a pest.

 

He's in his room playing...

 

-...those stupid video games.
-No, no!

 

l will. l will. Okay, Mom.

 

Yes. l'm hugging the phone too. Bye.

 

You must be Queen Tiffany.

 

Allow me to introduce--

 

Remember your training.

 

Oh, no. No, no, no! Mother!

 

We're sorry. Your call
cannot be completed as dialed.

 

Hello?

 

Tiffany, no! You'll squish Lucas.

 

Hello. Nobody's shrunk.
Gotta go. Bye-bye.

 

What are you talking about?

 

Lucas! You let him go. lt's me you want.

 

Come back. Probe me instead. Lucas!

 

Bring back Lucas, you alien scum!

 

Oh, Lucas. Lucas.

 

-Okay, Mommo.
-Lucas.

 

Let's go find your other teeth.

 

Hova, where are you?

 

Hova? Hova! Are you all right?

 

Are we all right? Of course.
Why wouldn't we be?

 

We're fine. We're all right. Silly.

 

Whoa, whoa, wait.
No, wait, now, hold up.

 

Zoc! Zoc, guess what we did?

 

We went to Hawaii.
We saw the pyramids.

 

We flew without wings.

 

At first, it was like:

 

But then it was:

 

Of course, the others were terrified,
so l took charge. And then we....

 

We were inside the humans' nest.

 

Humans' nest? That's forbidden!

 

Right, right.

 

But the nest was filled
with sweet rocks, okay.

 

Lots of them.

 

But then Queen Tiffany started swatting,
some massive flying teeth attacked us...

 

...and, well, here we are.
What a day. Good night.

 

And who told you
about these sweet rocks?

 

-Lucas, of course.
-Really?

 

Hi, there. How are you?

 

-Okay.
-Okay. That's good.

 

lt's good to be okay.

 

Listen, l just wanted
to show you something, if that's okay.

 

You know what this is?

 

This is the potion that will
make you big again.

 

l just wanted you to take
a good, long look at it.

 

Because this is the last time
you will ever see it.

 

What do you mean?

 

l mean, there is no way l am ever
going to make you big again.

 

Ever. You are a threat
to every ant in this colony.

 

Especially to Hova.

 

But l would never do anything
to hurt Hova.

 

l just-- l--

 

l just wanna go home.

 

Well, then, if l were you...

 

...l'd try to find help somewhere else,
because there is nothing for you here.

 

Nothing.

 

The pain, the pain! lt's unbearable.

 

Just put me out of my misery!

 

Oh, hold still, you big pupa.

 

l haven't even touched you yet.

 

Be gentle with me.

 

-Where's Lucas?
-lsn't he with you?

 

-No.
-Lucas? Lucas? That's weird.

 

Well, he's probably off destroying
some other poor, unfortunate colony.

 

You know how they are. Destroyers.

 

Zoc, what have you done?

 

-Me? What did l do?
-Where is he?

 

He's gone.

 

-He led you into a trap, Hova.
-There was no trap.

 

He led us to food.
He was trying to protect us from....

 

-From what? What, Hova?
-From something.

 

Oh, something!

 

And l was worried it was from nothing.

 

He's blinded you, Hova.

 

No, you are the one who's blind.

 

You are so consumed
by your hatred for the humans...

 

-...you see only what you want to see.
-Oh, come on.

 

Zoc, l see a young pupa,
a human learning our ways...

 

...becoming part of this colony,
becoming an ant.

 

-lmpossible.
-Listen to yourself, Zoc.

 

''A wizard knows no such word.''
So, what are you now?

 

Certainly not the ant l love.

 

Hova!

 

l did it for you, for the colony.

 

You did it for yourself.

 

Hova, l....

 

He won't make it
through the night alone.

 

Fugax, your leg's broken.

 

Yeah, but l still have five good ones.

 

Very good ones.

 

You know, l believe he was trying
to protect us from something.

 

See you, Zoc.

 

Maybe Zoc is right.

 

Now l'll never get home.

 

Hi! Nice evening, huh?

 

Oh, may l?

 

Sure, help yourself.

 

Thanks, l love water! l'm a beetle
that loves water, but l'm not a water beetle.

 

lsn't that funny? l'm a beetle--

 

Hey, Lucas.

 

Hey, anybody know what...means?

 

l think l just figured it out.

 

Croaker!

 

This way!

 

Don't ever leave me again.

 

-But Zoc told me--
-You are my pupa, not Zoc's.

 

Lucas, come on.

 

Climb! You can do it. Just concentrate.

 

l'm an ant. Okay, l'm an ant.

 

-He's got it. He's got it.
-Look, l'm an ant!

 

He hasn't got it.

 

Grab hold!

 

Hova?

 

Lucas!

 

Wow, we came right
down that guy's throat, didn't we?

 

Hey, smiley, you're on my wing.

 

Oh, oh, l'm sorry. l am so sorry.

 

So, what do you guys do?

 

l'm a glowworm. l glow.

 

That's great!

 

You're really starting
to irritate me. Can you--?

 

Oh, gross.

 

Will you quit eating, fatso?

 

lt's cramped in here.
There's no more room!

 

Don't worry. l'm afraid we will be
moving along in due course.

 

Always with the negative with you.

 

Why can't you be more-- Hey, Lenny!

 

This is what l'm talking about.

 

Lenny always has a smile on his face--

 

Let me out! Let me out!

 

-l don't wanna be a toadstool!
-''A toadstool.'' That's great.

 

-You like that?
-That's very funny.

 

There's plenty more
where that came from, pal.

 

l like-- Hi, what's your name?

 

There he goes again.

 

Stop! Come back!

 

-Hova!
-No!

 

Hova, he's gone.

 

Croaker, over here. This way!

 

-Zoc!
-Zoc!

 

l am delicious, eat me.

 

Zoc, are you crazy?

 

-He's crazy.
-Hey, froggy!

 

No relationship is worth this.

 

Oh, sure. Why not? Come on in.

 

-Welcome to paradise.
-Zoc! How'd you get here?

 

l sure didn't come in
through the rear entrance.

 

Welcome. Make yourself at home. Hi.

 

Who is this? Your ant?

 

Zoc, you are crazy.
You're inside a frog, for Mother's sake.

 

What are you doing? This is impossible!

 

''Listen to yourself, Zoc.
A wizard knows no such word.

 

So, what are you now?''

 

Weirdo.

 

What does she see in you?

 

-What does she see in you?
-Exactly!

 

Not me.

 

-Hey, is that...?
-Alka root? So it is.

 

-Oh, no.
-Oh, my.

 

You might wanna let go of that.

 

Oh, no. So you can grab it?
l don't think so.

 

-Hands in the air.
-Oh, my.

 

Wow, that was great!

 

Hey, we sure owe you one!
Thanks a lot!

 

l'm free! l'm free!

 

Oh, crap.

 

Hey, Zoc, thanks. But why'd you do it?

 

An ant will sacrifice himself
for his friends.

 

-l thought you hated me.
-l didn't do it for you.

 

All right, well, we should
camp here for the night.

 

Come on, Fugax. Let's forage some food.

 

Excuse me? l don't forage.

 

l'll scout for food.

 

Right, let's go.

 

Zoc, stay with Lucas.

 

He's been through a lot today.

 

-Hova, please, don't ask me to--
-He's not what you think.

 

There is goodness in him.

 

There's an ant in him.

 

See, he really is trying.

 

Come on. You can do it.

 

-Concentrate.
-One, two, three.

 

Think ant. Ant. Ant.

 

Yeah, all right.

 

Craznocks.

 

lt's funny.

 

The sky looks exactly the same.

 

Everything else is so different...

 

...but it's the same sky, the same stars.

 

Why must you keep doing that?

 

-Are you ill?
-What? Oh, you mean yawning.

 

-l'm just tired.
-Please stop. lt's disgusting.

 

-Ants don't yawn?
-Definitely not, thank you.

 

So this city of yours, it's like a nest?

 

Well, yeah. Kind of.

 

And the humans that live there
are all brothers...

 

...working together
for the greatness of their colony?

 

Well, not exactly.

 

lt's a little more like,
you know, every man for himself.

 

But that's so primitive.

 

How does anything get done?

 

Some people work together.

 

Some. Why not all?

 

l suppose it's because
of their differences.

 

But it's the differences
that make a colony strong.

 

Foragers, scouts, drones,
nurses, regurgitators...

 

...all are different,
but an essential part of the whole.

 

This is where we ants draw our strength.

 

My differences just get me beat up.

 

-And why is that?
-l don't know.

 

Some humans prefer to clobber people
they don't understand.

 

Like you prefer to clobber ants.

 

l guess l didn't think
about what l was doing.

 

Seems to happen a lot.

 

l suppose sometimes l, too,
can act without thinking.

 

Perhaps in this way, we are alike.

 

Good night, Lucas.

 

Good night, Zoc.

 

-What's the matter?
-Look!

 

-What is it? What's wrong?
-l see her!

 

-Who her?
-The Ant Mother!

 

She's come! She's here!

 

Look! Look!

 

What do you know?

 

There really is an--

 

No.

 

Cloudbreather.

 

But l cancelled the contract.

 

Praise the Mother!

 

-Praise the Mother!
-She's come at last!

 

Everyone, please, calm down.

 

Listen to me! lt is not the Ant Mother!

 

-lt is a Cloudbreather!
-lt's true.

 

He's come to wipe out the entire colony.

 

How can we possibly fight back?

 

His magic is strong.

 

Sprayers.

 

Foggers.

 

Oh, that's the stuff.

 

Zappers.

 

Sulfur bombs.

 

And how do you know of this creature?

 

Because....

 

-Because l brought him here.
-Lucas!

 

l knew it. l told you.

 

-Guards, remove this human.
-Come on, kid.

 

-Hova!
-Lucas!

 

-No.
-Wait. The potion.

 

That's it! Zoc, you shrunk me.
You can shrink the Cloudbreather.

 

We can load these things up and then:

 

Right in the ear!

 

Yes. Yes, perhaps.

 

But the Cloudbreather
towers above us like a tree.

 

How do we get close enough?

 

l've got an idea.

 

Zoc, you would trust this human?

 

Yoo-hoo, hello?

 

We need to talk to you.

 

Show yourselves.

 

Down here. Hello?

 

Well, well, well.
Just in time for lunch.

 

-Hello.
-Wait.

 

Listen to me. We come in peace.

 

The exterminator's here. He brings
death clouds that will destroy us all...

 

...unless we can work together
to stop him.

 

Death clouds, huh?

 

Okay, let's eat.

 

Get behind me.

 

Sir, the east nest, totally destroyed.

 

The cloud is coming.

 

The cloud!

 

What do you have in mind?

 

Remember, you only get one shot at it.

 

Don't fire until you see
the wax of his ears.

 

-Understood.
-Ready? Lucas?

 

-Good to go.
-Hey. Hey. Stop it. Stop it.

 

Zoc! Can l switch? Mine's broken.

 

All right, boys. Heat them up.

 

Let's fly.

 

Hey, that looks fun. Let's help, shall we?

 

Okay. l only live two weeks anyway.

 

Good for you.

 

First wave, attack!

 

So you want to rumble, huh?
Come on. Come on.

 

Come on!

 

l'm going in.

 

l can't get through.
He's got some kind of shield.

 

Craznocks. Headphones!

 

For queen and colony!

 

Yeah.

 

Why have you stopped?

 

Oh, geez. Boy, that hurts. Please stop.

 

Bye-bye.

 

We'll have to land on him.
Find a way in.

 

He's reloading! Now's our chance.

 

Draw!

 

Zoc!

 

-Welcome to the scalp.
-Hello.

 

-Have a slice.
-Enjoy.

 

Fingers!

 

He's scratching again!

 

-To the armpit!
-Dive, dive!

 

Leave my friends alone!

 

Don't pick your nose.
Don't pick your nose.

 

-Need a lift?
-Thanks.

 

No.

 

Hova, are you okay?

 

What?

 

Nighty night.

 

Run!

 

Come on, get up!
We got to go, we got to go!

 

l'm done, little ant.

 

Run! Run!

 

Lucas, go on.

 

Save yourself.

 

That's not the way ants are.

 

Hurry up.

 

Lucas? Lucas!

 

Lucas!

 

You did it. You did it!

 

Now, that's an ant.

 

Oh, sorry.

 

Thanks, kid.

 

Oh, yeah!

 

-Our weapons are useless.
-We just need a clear shot.

 

Hey, wait. A shot.

 

Okay, now what?

 

Well, l don't know,
because l've never attacked before.

 

-lsn't that funny?
-Hilarious.

 

Oh, look. Here's a way in.

 

Enjoy a world that's entirely bug free

 

Call Beals-A-Bug
And leave the bug-killing to me

 

Okay, l'm feeling like we ought to attack
something in here.

 

Hey, that looks vulnerable.

 

Perfect.

 

Oh, look. Here's our way out.

 

Let's give this human a goodbye kiss.

 

Pucker up, Mr. Beals!

 

No, no, no.

 

Stop. Just get away from me.
Get away from me.

 

You can't exterminate me.

 

Oh, yeah. l'm Stan Beals!

 

Oh, no, no, no!

 

Praise the Mother!

 

Lucas! Lucas! Lucas!

 

This day l no longer see
a human among ants...

 

...but instead a single colony.

 

No more Lucas the Destroyer...

 

...but Rokai the ant.

 

Welcome to the colony.

 

lsn't that wonderful?

 

-Rokai?
-lt's an ant name.

 

A wizard name.

 

Rokai has earned his freedom.

 

And we have earned a friend.

 

Remember us.

 

Hey, Lucas--

 

l mean, Rokai.
Listen, once you get back...

 

...if you get the chance, how about
dropping a few sweet rocks now and then?

 

You know, red ones, preferably.

 

Red ones?
l thought you hated the red ones.

 

Well, l do, but l'm starting to like them.

 

l'm gonna miss you, Two Legs.

 

Calling a human ''friend.''

 

l thought that impossible until you came.

 

But, Zoc, a wizard knows no such word.

 

Very true.

 

Here.

 

But just wait until you're outside
before you drink it.

 

l still think l should have eaten you
when l had the chance.

 

l am soft and chewy.

 

But l promised the queen l wouldn't.

 

l'm gonna miss you, Hova.

 

We're going to miss you too, Rokai.

 

Cross our hearts.

 

Cross our hearts!

 

He's back. He's back!

 

He's in his birthday suit.
Happy birthday, Lucas!

 

Got you that time.

 

Hi, Tiff. ls everything all right?

 

Where's Lucas?

 

Still locked in his room,
hiding from society.

 

Mom, hey, Mom!

 

-Lucas, what is it?
-l forgot to tell you goodbye.

 

Goodbye.

 

Goodbye, Peanut. Oh, sorry,
l shouldn't call you that.

 

lt's okay. l don't mind.

 

Casa, sweet casa.

 

These suitcases are muy grande,
my little love nacho.

 

How about getting the el door-o?

 

l don't know what you mean, honey.

 

-Yeah, honey, the puerta, the--
-What's the puerta?

 

-The door, the door!
-The door. Okay, l got it. l got it.

 

Hey, Pukas, where you been?
We've been looking for you.

 

-l think someone's overdue for a dogpile.
-Yeah, dogpile!

 

He said dogpile.

 

Stop saying everything l say, got it?

 

Stop saying everything you say. Got it.

 

That's it. How about l dogpile you?

 

How about you leave him alone?
What the craznocks is wrong with you?

 

What? How about you make me?

 

Oh, that's right, you can't.

 

Because l'm big and you're small.

 

Yeah, l'm small. We're all small.
But together, we're big.

 

You think these stupid losers
are going to team up against me?

 

l can do anything l want to them,
and there's nothing they can do about it.

 

And the same goes for you, Pukas.

 

Dogpile!

 

l said, dogpile!

 

-You heard the man.
-Dogpile!

 

No! Don't hurt me! Mommy!

 

Hey, you guys want to come over
and play?

 

Yeah, cool. Come on, Lucas.

 

l'll catch up.
There's something l gotta do first.

 

Yeah! All right!

 

Oh, yeah.

 

They sure grow up fast.

 

-What?
-Look what l got.

 

Oh, no. Zoc.

 

Zoc! Wait! Wait! No, no! Stop!

 

Come on.

 

Stop it! l'm serious....

 

Sweet rocks!

 

(ENGLlSH)